Phát biểu tại cuộc họp về Ngân sách liên bang năm 2020, Bộ trưởng Tài chính Niramala Sitharaman cho biết, đây là một trong những biện pháp nhằm theo dõi tình trạng lành mạnh của tất cả các ngân hàng thương mại, đồng thời đảm bảo với người gửi tiền rằng tiền gửi của họ là an toàn tuyệt đối.
Quyết định này được đưa ra sau sự sụp đổ của Ngân hàng Hợp tác xã Punjab và Maharashtra. Theo Báo cáo ổn định tài chính của Ngân hàng dự trữ Ấn Độ (RBI), Tổng công ty BHTG và bảo đảm tín dụng (DICGC) đã nhận được tổng số khiếu nại đòi bồi thường lên tới 14,1 triệu rupi (gần 200.000 đô la Mỹ).
Theo Thống đốc RBI C Rangarajan, điều quan trọng là phải đánh giá được vai trò của hạn mức BHTG đối với các ngân hàng Ấn Độ. Cho đến nay, các ngân hàng thương mại chưa thực sự đổ vỡ. “Khi ngân hàng có vấn đề, RBI sẽ sử dụng một số hình thức xử lý như sáp nhập để khắc phục vấn đề” - ông C Rangarajan nhấn mạnh.
Cũng theo ông Rangarajan, khi xảy ra đổ vỡ ngân hàng, chính hệ thống giám sát cũng như hệ thống tiền tệ là những nhân tố đóng vai trò quan trọng trong bảo vệ người gửi tiền, chứ không phải là sự bảo lãnh của cơ chế BHTG.
Thay đổi hạn mức sau thời gian dài
Hạn mức 100.000 Rupi đã được áp dụng từ năm 1993. Khoản tiền này được chi trả trong trường hợp ngân hàng bị thanh lý. Từ năm 1993 đến 2019, khi số dư tiền gửi trên toàn hệ thống ngân hàng Ấn Độ đã tăng lên, phạm vi bảo hiểm đã thay đổi. Số lượng tài khoản được bảo vệ toàn bộ vẫn còn cao ở mức 92%, tuy nhiên, tỷ lệ tiền gửi được bảo hiểm đã giảm xuống 28% kể từ tháng 3 năm 2019.
Số lượng tài khoản được bảo vệ toàn bộ từ 1962-2019 (Nguồn: DICGC)
Số dư tiền gửi được bảo hiểm từ 1962-2019 (Nguồn: DICGC)
Nguồn vốn đáp ứng việc tăng hạn mức
Kể từ năm 2005, các ngân hàng đã đóng phí bảo hiểm cố định là 1% mỗi khoản tiền gửi trị giá 100 Rupi để duy trì hạn mức bảo hiểm 100.000 Rupi mỗi người gửi tiền. Do đó, tăng hạn mức BHTG đồng nghĩa với việc sẽ phải tăng phí BHTG.
Đã có nhiều ý kiến trái chiều về việc sử dụng cơ chế thu phí đồng hạng hay phân biệt. RBI đã thành lập một ủy ban (năm 2015) để đề xuất phí bảo hiểm phân biệt theo rủi ro cho các ngân hàng dựa trên hồ sơ rủi ro của họ.
“Cùng với hạn mức bảo hiểm 500.000 Rupi, người gửi tiền phải nhận thức được rằng điều này sẽ dẫn đến các ngân hàng phải đóng phí bảo hiểm tăng lên, do đó chi phí cho việc dịch vụ ngân hàng có thể sẽ tăng theo” - Bà Arundhati Bhattacharya, Cựu chủ tịch tại Ngân hàng Nhà nước Ấn Độ cho biết. Cũng theo bà Arundhati Bhattacharya, phí BHTG có thể sẽ tăng gấp 5 lần, đây không phải là mức tăng nhỏ về chi phí cho các ngân hàng.
“Khi công bố việc một số ngân hàng nhất định phải đóng phí BHTG cao hơn cho tiền gửi, thị trường sẽ ngầm hiểu rằng ngân hàng này rủi ro hơn các ngân hàng khác trong hệ thống. Đồng thời, phí bảo hiểm cũng sẽ tăng lên, dẫn đến chi phí cao hơn cho khách hàng hoặc giảm lãi suất tiền gửi của ngân hàng” - Ông Pratip Chaudhuri, Cựu chuyên gia của Ngân hàng Nhà nước Ấn Độ cho biết.
Đ.T.T